Vì OT, tôi suýt chút nữa mất đi người thân. Đừng bao giờ nói “Giá như”?
Công nghệ ngày càng phát triển, xã hội ngày càng hiện đại, đi lên. Để đáp ứng tiến độ sản xuất thì việc tăng ca nói chung (cho các nghề khác), hay OT (over time) nói riêng về IT không còn quá xa lạ. Và tôi, suýt nữa hối hận cả đời trả giá đắt vì OT.
Với cơ địa không được đẹp của tôi: gầy gò, ốm yếu. Chỉ có công việc trí óc, văn phòng là có thể làm được so với các nghề lao động ngoài nắng cực nhọc nên tôi mới chọn theo ngành IT. Mong muốn của tất cả các bạn học xong khi ra trường đều có việc làm ổn định. Tôi cũng không ngoại lệ, với tấm bằng loại khá trên tay, sau một năm vất vả tìm việc cũng kiếm công việc làm mơ ước tại một công ty về Outsourcing ở thành phố Hồ Chí Minh. Bắt đầu từ vị trí fresher developer .Net, dự án đầu tiên được vào một team lớn, khá đông thành viên, vào trúng ngay dịp OT kéo dài 1 tháng. Một tuần phải OT thêm 5 tiếng, nên chia đều vào các ngày là OT thêm 1 tiếng. Mặc dù có OT nhưng mọi thứ ở dự án đầu tiên đều bình thường vì lúc này có ba ở bên, nên mẹ tôi có ba lo.
Dự án đầu tiên của tôi kết thúc, tôi cũng được chuyển qua dự án khác với team ít hơn chỉ có 4 thành viên. Đương nhiên team ít thành viên thì task sẽ nhiều hơn. Mọi chuyện rắc rối bắt đầu từ đây. Làm được khoảng vài tháng với dự án thứ hai thì ba tôi có việc ở dưới quê nên phải về quê. Tôi và mẹ tôi ở trên thành phố nhộn nhịp này, tôi thì sáng dậy lo đi làm sớm, có tối mới về mới được sum họp với bữa ăn vội vã, rồi lo cho công việc tiếp. Còn công việc công ty tôi làm lúc đó cũng không thuận lợi, làm chậm task, năng lực hơi yếu, hay hỏi những cái quá cơ bản,…
Dự án đầu tiên của tôi kết thúc, tôi cũng được chuyển qua dự án khác với team ít hơn chỉ có 4 thành viên. Đương nhiên team ít thành viên thì task sẽ nhiều hơn. Mọi chuyện rắc rối bắt đầu từ đây. Làm được khoảng vài tháng với dự án thứ hai thì ba tôi có việc ở dưới quê nên phải về quê. Tôi và mẹ tôi ở trên thành phố nhộn nhịp này, tôi thì sáng dậy lo đi làm sớm, có tối mới về mới được sum họp với bữa ăn vội vã, rồi lo cho công việc tiếp. Còn công việc công ty tôi làm lúc đó cũng không thuận lợi, làm chậm task, năng lực hơi yếu, hay hỏi những cái quá cơ bản,…
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày chiều thứ năm ấy, trong tâm tôi rất muốn về nhà sớm nhưng bị anh đồng nghiệp làm nán lại thêm hơn 1 tiếng, nghe anh đồng nghiệp giải thích code, để hôm sau thuyết trình lại với anh PM để kiểm tra kiến thức. Mẹ tôi nói ở nhà một mình buồn vì không có người nói chuyện, ngóng tôi về sớm ăn tối, cơm canh nguội lạnh cả rồi. Đêm hôm đó không hiểu vì sao tôi cũng thức khá khuya, sáng hôm sau là thứ sáu, mẹ tôi than mệt, khó thở quá, chắc sống không nỗi quá. Tôi biết mẹ mệt từ tối hôm qua, đến sáng sớm chịu không nổi nên mới than thở với tôi. Tôi nói rằng mẹ ơi đừng bỏ con ở lại một mình. Tôi vờ thử cảm xúc của mẹ, nói là để con đi làm ngày hôm nay nữa, mai và mốt được nghỉ rồi con ở nhà với mẹ. Nhưng mẹ tôi nói không chịu nỗi, cuối cùng tôi phải nghỉ ngày hôm đó để đưa mẹ đi cấp cứu.
Trước đó mẹ tôi, trong một lần đi khám tổng quát vào thời tôi còn là sinh viên thì phát hiện mình bị hở van tim 2, 3 lá và bệnh tiểu đường. Bệnh lâu rồi, nhưng không biết mãi về sau mới phát hiện. Lúc đó chỉ đi khám thôi, không có ý định phẫu thuật vì không đủ tiền, sợ nguy hiểm tính mạng vì tuổi đã cao, nhiều bệnh nền. Tính mẹ tôi là hay lo, nên lúc nào cũng nghĩ ngợi lung tung. Giả sử lúc đó tôi không đưa mẹ đi cấp cứu, là giờ đây có hối hận cũng muộn màng. Hiện tại thì mẹ tôi vẫn còn, nhưng lâu lâu hay chóng mặt, khó ngủ. Vẫn dùng thuốc và tiêm insulin suốt đời.
Tôi giờ không chạy tới chạy lui đi làm nữa như quá khứ mà hiện tại làm freelancer IT tại nhà, mặc dù thu nhập tuy có thấp hơn nhưng được một cái là có thời gian ở với gia đình nhiều hơn. Luật bù trừ mà: “Được cái này, mất cái kia”. Nên mình phải tự hào mình may mắn sống chung với gia đình, có những bạn lên thành phố lập nghiệp hay xuất khẩu lao động đi nước ngoài phải sống xa gia đình, rất tủi thân. Nên OT cũng có 2 mặt của nó: một mặt là giúp công việc hoàn thành cho đúng tiến độ, có thêm tiền OT mặt còn lại nó sẽ làm sức khỏe đi xuống, lo cho công việc quên đi tạm thời những thứ xung quanh như người thân mình, không còn thời gian cho bản thân mình. Người đời có câu: “Có những thứ mất đi rồi ta mới cảm thấy nuối tiếc vì không biết trân trọng”.
Tóm lại, tôi không phủ nhận việc OT là không tốt. Nhưng đối với sức khỏe yếu như tôi thì tôi thấy OT như cực hình, còn mấy bạn có sức khỏe tốt có thể OT làm các bạn vui vì kiếm thêm tiền, nhưng OT lâu dài các bạn sẽ kiệt quệ, dùng chính số tiền đó mà mua lại sức khỏe (thuốc, trị bệnh, mất ngủ, dễ cáu gắt...). Theo tôi, OT nên quy định thời gian tối đa là bao nhiêu, thay phiên nhau OT, hoặc OT cả đội, không nên OT liên tục, tùy theo sức khỏe mỗi người nữa.
Mình rất cảm ơn các bạn dành thời gian đọc bài viết này, nhờ có cuộc thi này mình mạnh dạn bày tỏ nói lên từ sâu trong đáy lòng.
Hy vọng nhận được nhiều bình chọn từ các bạn, để bài viết này lan tỏa đến nhiều người biết hơn.
Mình rất cảm ơn các bạn dành thời gian đọc bài viết này, nhờ có cuộc thi này mình mạnh dạn bày tỏ nói lên từ sâu trong đáy lòng.
Hy vọng nhận được nhiều bình chọn từ các bạn, để bài viết này lan tỏa đến nhiều người biết hơn.