Nếu không dám từ bỏ, hãy hết mình một lần với công việc!


“Nếu em chưa đủ năng lực để từ bỏ công việc này, vậy hãy làm hết sức và làm tròn trách nhiệm với nó, vì ít nhất nó vẫn đang là nguồn thu nhập trang trải hiện tại – và cả tương lai của em!”

 

Anh đã nói với tôi như thế, bên cốc nước mía và những lời than thở của tôi sau một ngày dài làm môt công việc mình không yêu thích. Và cũng là lời khuyên cho bảy năm dài tôi phó thác mình trôi trong một công việc không có kế hoạch tiến thân hay “leo rank” nào cả.

 

Tôi tốt nghiệp chuyên ngành tiếng anh, nhưng lại bén rễ sang công việc IT chỉ vì đợt đó công ty về trường tuyển dụng, nghe hay hay nên tham gia phỏng vấn và lại đỗ. Chắc do sự hời hợt lựa chọn sự nghiệp ngay từ đầu như vậy nên tôi trượt dài trong sự bỏ bê trau dồi chuyên môn lẫn ý chí tiến thủ. Những ngày dài tới công ty làm việc qua loa đối phó, chỉ tranh thủ muốn lướt Facebook, xem phim, buôn dưa lê, hết giờ đi về để ngắt kết nối với công việc.

 
IT3.jpg 262 KB


Không có hứng thú tìm tòi học tập, tôi bỏ quả tất cả các khoá training trừ khi là bắt buộc. Luôn làm việc không hết mình và thậm chí nhiều khi còn bỏ task được giao. Để rồi lại đứng tim khi công việc có sự cố và sếp đang dò xem ai là chủ nhân của mớ rắc rối ấy. Suốt 7 năm dài tôi vẫn dậm chân tại ví trí lúc bắt đầu được tuyển vào, nhìn bạn bè lần lượt được thăng tiến, vinh danh, ghi nhận và chuyển đến những môi trường với cơ hội tốt hơn.

 

Tôi bắt đầu đổ lỗi rằng do đây là công việc tôi không yêu thích, không đúng chuyên môn. Tôi chuyển sang đi kiếm những công việc part-time liên quan tới chuyên ngành tiếng anh của mình, những cũng không khả quan hơn vì hoá ra nó cũng có rất nhiều điều…đáng chán. Tôi lại nghĩ có lẽ do môi trường công ty không phù hợp, tôi bắt đầu đi phỏng vấn các nơi khác. Nhưng với sự trì trệ suốt 7 năm qua, tôi không tích luỹ được nhiều kinh nghiệm quý giá gì để có thể đạt được một deal tốt.

 

Tôi quay lại với những lời than thở và bất mãn. Cho tới khi người bạn, cũng là đồng nghiệp nói với tôi câu đó. “Nếu em chưa đủ năng lực để từ bỏ công việc này, vậy hãy làm hết sức và làm tròn trách nhiệm với nó, vì ít nhất nó vẫn đang là nguồn thu nhập trang trải hiện tại – và cả tương lai của em!”

 

 

Hoá ra vấn đề của tôi là nằm ở bản thân tôi thôi. Thái độ và tư duy của tôi bị lỗi. Tôi thích đổ lỗi chứ không muốn cố gắng. Và tôi lại không chịu đầu tư vào chính công việc đang nuôi sống mình hàng ngày, có thể tạo ra tương lai cho tôi trong khi cũng không đủ dũng cảm từ bỏ hay bứt phá.

 

Tôi nghiêm túc nhìn nhận và bắt đầu thay đổi. Trước tiên là dùng trách nhiệm để hoàn thành mọi thứ, có được sự ghi nhận của đồng nghiệp và sếp. Khi đạt được vốn kinh nghiệm nhất định, tôi chuyển sang một môi trường có nhiều điều kiện phát triển hơn. Tôi chịu khó trau đồi kiến thức về IT của mình, do đặc thù làm QA nên tôi dành thời gian ôn thi và lấy các chứng chỉ như ISTQB, SQP, API, Automation….. Luôn sẵn sàng nhận vào làm các dự án đa dạng domain để tích luỹ kinh nghiệm, thử sức và tìm kiếm cơ hội. Nhờ vốn tiếng anh vốn có, tôi biết chứng minh khả năng để có thể được nhận vào các dự án làm trực tiếp với khách hàng nước ngoài khu vực Châu Âu, mở ra cơ hội onsite dự án…Rồi từ vị trí member đã lên làm Lead.

 
IT2.jpg 211 KB


Chỉ vài dòng như vậy nhưng đó là sự nỗ lực thay đổi và trau dồi của tôi trong suốt 3 năm. Từng chút một chuyển mình, bớt đi những lời than thở, tâm lý oán trách “cái ngành mình không thích cũng không hợp với mình”, tôi đã thấy yêu thích hơn công việc. Sự mới mẻ trong những dự án đã cuốn hút tôi hơn, những điểm hấp dẫn của một QA khi được trải nghiệm các tính năng và khám phá nhiều dự án đa dạng, được teamwork với team Dev, BA, PM… Những ngày tháng làm việc với khách hàng, để sau đó có thêm những mối quan hệ tốt đẹp như bạn bè. 

 

Hoá ra ở đây vẫn luôn là một vườn hoa đẹp, chỉ là kẻ lữ khách như tôi vốn mang thành kiến từ khi chưa bước vào. 

 

Thật cảm ơn người bạn đồng nghiệp ngày ấy đã không hùa theo than thở cùng tôi, mà cho tôi biết tôi đã đi trong sương mù sai lầm như thế nào. Tuổi trẻ không nỗ lực bạn sẽ phí hoài rất nhiều năm tháng, như tôi đã để 7 năm trôi qua vô nghĩa, trong khi nếu nỗ lực thì 3 năm qua tôi đã đạt được mức lương bỏ rất xa 7 năm cộng lại. Tuổi trẻ khiến tôi cứ nghĩ mình còn cơ hội để bắt đầu với một công việc khác, cơ hội khác, công ty khác… Nhưng thật ra điều chờ đợi mình chỉ là sự nuối tiếc đã không làm việc hết mình, thay đổi góc nhìn và thái độ để tìm kiếm cơ hội.

 

Nếu bạn có sự dũng cảm lăn xả dám từ bỏ thì bạn hãy vững tin từ bỏ điều bạn đang không thích.

 

Nếu bạn không đủ dũng cảm từ bỏ, hãy nghiêm túc làm nghề, yêu công việc trước, chăm sóc dành thời gian tâm sức cho nó, thì quả ngọt chắc chắn sẽ hình thành, vì chỉ cần có một công việc có thu nhập ổn đã là một điều may mắn trong xã hội ngày càng cạnh tranh khốc liệt như bây giờ mà thôi.

 

Mong mọi người sẽ không ai vấp phải sai lầm như mình, vì ngoài việc phí hoài 7 năm tuổi nghề, mình còn phải cưới anh đồng nghiệp năm xưa đã khai sáng cho mình nữa cơ.